Chị Ong Nô: Sợ yêu và sợ phải mở lòng
- Nhiên Võ
- Aug 1, 2022
- 5 min read
Updated: Feb 21
Chào chị,
Con người có phải loài rất lạ đúng ko chị? Em từng quen với một bạn nam gần 9 năm, nhưng chỉ vì 1 lần người ấy đóng sầm cửa trong lúc em khóc thay vì an ủi, thì em liền từ bỏ ngay mối quan hệ ấy mà chẳng 1 lần ngoảnh lại.
Vì là Bisexual nên tiếp theo đó em đã quen với 1 bạn nữ, mối quan hệ kéo dài chẳng bao lâu thì em cũng buông tay vì người ấy có máu ghen, và cũng chỉ với 1 hành động sai trong suốt quá trình ngọt ngào mà em lại tuột dốc tình cảm một cách không phanh. Mối tình tiếp theo của em cũng là 1 bạn nữ. Bạn này em đã quen từ lâu, nhưng cũng một thời gian cả dài cả 2 ko nhắn nhau, nhưng chẳng hiểu vì sao vừa gặp lại đã rất hợp ý. Bạn ấy rất tốt, rất hiểu chuyện và yêu thương em. Bạn ấy chẳng làm sai gì cả.
Nhưng cuối cùng em vẫn buông tay người ấy vì trong thời gian quen nhau em nhận ra người ấy đã thay đổi vì em quá nhiều, nhiều đến mức cái tính mà em thích nhất ở người ấy là sự kiên định cũng biến mất. Nên em lại buông tay. Vì thế đến bây giờ, em vẫn chưa mở lòng được với ai cả. Em không thể chia sẽ được những điều mình muốn chia sẽ vì em sợ người ấy sẽ lại thay đổi quá nhiều. Em sợ ở bên quá nhiều vì sợ người ấy sẽ không coi trọng sự tồn tại của em. Em cũng sợ yêu một ai quá nhiều vì em sẽ lại chẳng cho người ta cơ hội sửa
Chào em,
Đọc thư em chị cảm giác được một nỗi sợ rất lớn, rằng em sợ có những điều ở bản thân sẽ khiến em khó chạm đến một tình yêu bền vững cho riêng mình. Chị muốn em hiểu được rằng em không một mình với nỗi sợ này đâu, thật ra 100% con người ai cũng mang cái sợ này trong lòng hết ấy, chỉ là mọi người không nói ra thôi.
Chị không rõ em bao nhiêu tuổi nhưng chị đoán là cỡ 25-27. Ở tuổi này thì lời khuyên của chị dành cho em là:
Có khi chẳng có gì sai ở em cả, có khi những cuộc tình đó không dài lâu vì chưa đúng người thôi em.
Chị mang kinh nghiệm cá nhân ra nói thử xem có hợp với trường hợp của em không nhé.
Từ đó giờ chị quen 5 người, trong đó chỉ có 1 người là chị có thể tự tin nói là phù hợp với mình. 4 người kia giờ nhìn lại thì luôn luôn có điểm gì đó thật sự không thể dung hoà được với chị. Và thường thì câu chia tay toàn được buông ra bởi chuyện gì đó mà tự thân nó không quá nghiêm trọng.
Người bạn trai đầu tiên em quen trong 9 năm, thì tới năm thứ 9 quen nhau, hai em đã là những con người trẻ rất khác so với lúc đầu rồi. Thêm việc em khóc mà người ấy sầm cửa lại cũng là một hành động gây mất cảm giác an toàn nghiêm trọng. Em thử chiêm nghiệm lại xem ngoài hành động đó thì thật sự hai đứa trước đó có ổn không?
Với người thứ hai, chị không rõ ngữ cảnh và chi tiết của hành động sai đó nên cũng không nhận xét được gì nhiều. Tuy nhiên cụm từ “có máu ghen” đối với chị là một red flag rất lớn. Khi ai nói tới cụm từ đó thì trong chị hiện lên hình ảnh của một người muốn kiểm soát người khác, ít khi tự nhìn nhận lại bản thân. Ghen là cảm xúc mà ai cũng có cả, chị cũng không ngoại lệ đâu. Điều làm một người có cho mình cảm giác an toàn hay không chính là cách họ xử lý cảm xúc ghen đó.
Họ có bày tỏ điều đó một cách bình tĩnh với em không?
Người đó có tôn trọng tự do cá nhân của em không (có cấm cản em các thứ không)?
Trường hợp tệ nhất, người đó có dùng vũ lực với em hay với mọi thứ xung quanh hoặc với bản thân người đó không?
Chị mong em hãy suy nghĩ về những câu hỏi trên; cũng như nếu không có hành động đó thì thật sự hai đứa có lâu dài được không.
Với người cuối cùng thì chị có thể khẳng định là lỗi không phải do em; vì chị cũng đã ở trong trường hợp đó, cả là người đánh mất bản thân lẫn quen với người đánh mất bản thân. Cuối bài chị sẽ đưa cho em một vài từ khoá để em có thể tự tìm hiểu.
Theo ý kiến cá nhân của chị thì đánh mất bản thân chính là một trong những thủ phạm giết chết tình cảm lớn nhất mà mọi người không hay nói tới. Em với mấy đứa đọc thư này của chị thử tưởng tượng xem, mình “ngã” vì một người thiệt ấm áp, kiên nhẫn, kiên định; thế rồi bỗng dưng vài tháng sau nhìn lại, người đó đã trở thành một con người khác chẳng còn những đức tính đó nữa. Họ trở nên xa cách hoặc cần các em quá. Họ gắt gỏng hoặc chiến tranh lạnh khi mọi việc không theo ý họ. Ý kiến của họ thay đổi xoành xoạch hoặc hoàn toàn xuôi theo em, chẳng còn ý kiến riêng nữa.
Vậy con người này có phải là người làm em “ngã” nữa không? Họ có còn cho em cảm giác an toàn không? Họ còn cho em cảm giác có cả một thế giới trong họ để em tìm hiểu không? Hay là một người lạ với khuôn mặt thân quen thôi.
Chị không có ý rằng bạn phải luôn luôn làm em cảm thấy rộn ràng như lúc mới quen. Điều đó là không thể cả về mặt tâm lý và sinh lý.
Nhưng ngoài tình yêu và em ra, bạn có còn là một con người độc lập, có bạn bè, sở thích, hoài bão riêng nữa không?
Em nói bạn không làm gì sai cả. Nhưng điều đó không có nghĩa bạn là người đúng cho em nữa. Em cũng không có trách nhiệm giúp bạn đi tìm con người đó. Con đường ấy bạn phải tự đi. Có thể việc em chia tay bạn chính là bước đầu tiên giúp bạn bắt đầu con đường đó.
Cuối cùng, chị muốn nói với em rằng có thể em chưa mở lòng với ai được vì chưa có ai mang lại cho em cảm giác đủ an toàn cả. Điều này hoàn toàn bình thường thôi, thậm chí có khi là một điều tốt.
Chị chỉ có thể nói khi thật sự rung động trước ai thì em cho người ấy và bản thân một cơ hội. Nếu cho cơ hội rồi mà không được thì thôi, đừng suy nghĩ quá nhiều về nó. Điều khó nhất chính là có lòng tin và lạc quan. Thà mất chút thời gian nhưng tìm được đúng người em à.
Hi vọng chị đã giải đáp được phần nào nỗi lòng của em.
Từ khóa: **Co-dependence - Đồng Phụ Thuộc, thuyết gắn bó (cái này em đọc thêm cho biết để suy nghĩ thêm về bản thân thôi chứ không phải chẩn đoán đâu nghen).**
Comments