Tản mạn về Sex và việc nó giảm dần trong mối quan hệ lâu dài.
- Nhiên Võ
- Oct 5, 2022
- 4 min read

Disclaimer: Dưới đây là suy nghĩ riêng lấy từ kinh nghiệm cá nhân của chị thôi.
Có một câu chưa thấy đứa nào hỏi nhưng chị đoán hầu như cặp nào cũng có vấn đề này:
Yêu nhau được một thời gian thì sex đi xuống rõ rệt, có khi là về số 0 luôn. Một người vì lý do nào đó hoàn toàn không thể có ham muốn, người kia cảm thấy tổn thương và tự hỏi có phải mình làm sao không mà người ta lại như thế.
Trái ngược với thường nghĩ, chuyện này không chỉ xảy ra ở những bạn “nằm dưới” mà những bạn “nằm trên” cũng gặp phải nữa. Ý kiến cá nhân của chị là nếu mình chỉ dựa trên mức độ “rạo rực” hay không để nói về sex thì có hơi thiếu thiếu, cũng như dễ gây ra nhiều hiểu lầm đáng tiếc.
Chúng ta cảm thấy “rạo rực” lúc ban đầu quen nhau vì hormones lên tới nóc. Lúc đó nhiều phản ứng hoá học trong cơ thể diễn ra khiến các em “cần” người đó một cách mãnh liệt như vậy. Chị thấy người ta có cụm từ dành hẳn cho nó là Năng Lượng Lúc Mới Yêu (new relationship energy). Nhưng năng lượng này không kéo dài mãi. Theo các nhà khoa học thì nó có thể kéo từ 6 tháng đến 2 năm hoặc hơn một chút thôi. Cùng lúc đó, cảm giác an toàn, thoải mái trong mối quan hệ khoẻ mạnh lâu dài khiến cho sự mới lạ, hứng thú lúc mới yêu giảm từ từ. Nếu không chủ động giữ nó, nó sẽ biến mất. Đây chính là giai đoạn mà người ta thường nhầm tưởng đã hết yêu rồi vì không còn ghiền nhau như nghiện nữa.
“Sự hấp dẫn” lên xuống giống như cổ phiếu chứng khoán vậy đó, nó có thể bị ảnh hưởng bởi những thế lực bên ngoài mà mình không kiểm soát được. Nên chị nghĩ mình không nên định đoạt sex và tính dục của mình dựa trên nó.
Yêu đương lâu dài là sẽ có vấn đề, không thể tránh được, chủ đề thì trải dài từ tài chính, thói quen, nhà cửa, 100% ai cũng dính. Hết cảm giác rạo rực cũng chỉ là một trong những vấn đề đó thôi. Nhưng rồi mình làm gì với nó? Cùng nhau giải quyết như những vấn đề khác hay chỉ thôi kệ?
Chị nghĩ nguồn gốc của những confession về thiếu sex thường là xuất phát từ việc xem “hết cảm giác” là kết bài luôn chứ không phải chỉ là đề bài cho mình bắt đầu.
Nếu mình đau bụng, nhức đầu không rõ nguyên nhân thì mình sẽ tìm nguyên nhân đúng không? Còn nếu bị đứt tay chảy máu thì mình sẽ sơ cứu rồi tìm cách chữa đúng không nà? Giờ bị trầm cảm hay lo âu người ta cũng bắt đầu đi tham vấn tâm lý rần rần rồi. Vậy thì cớ gì mà “hết cảm giác” mình lại ngồi yên chịu đựng?
“Hết ham muốn” không phải vấn đề chính đâu các em à. Cái làm cho sự không đồng bộ trong sex gây tổn thương sâu chính là một hoặc cả hai người đều bỏ cuộc trước khó khăn.
Chị nghĩ điều tốt nhất một cặp đôi yêu nhau lâu năm có thể làm chính là mỗi người tự phát triển không gian và nhu cầu tình dục của riêng mình. Tức là làm những thứ để tìm hiểu cơ thể của mình thôi, như là mình thích được chạm ở đâu, mạnh hay nhẹ, như thế nào, điều gì làm bản thân mình tự thấy mình hấp dẫn, điều mình thích nhất ở cơ thể mình là gì. Theo kinh nghiệm cá nhân của chị, khi mình lờ mờ không biết mình là ai sexually thì thứ duy nhất mình có chỉ là những vai trò rất cứng ngắc mà xã hội đã định ra aka: bạn nam tính hơn là “nằm trên”, là “dom”, phải chủ động mở đầu và dẫn dắt câu chuyện, bạn nữ tính hơn “nằm dưới”, “sub”, hoặc là phải nằm im để đón nhận, hoặc libfem hơn là tự tình dục hoá mình theo kiểu pickme. Những vai trò đó lột sạch khía cạnh con người đi, không cho cả hai cơ hội để chia sẻ tìm hiểu nhau theo cách thân mật nhất.
Chỉ khi chúng ta có thể nhận biết được nhu cầu thật sự ở mình, thì chúng ta mới có thể bắt đầu chăm sóc nhu cầu của người khác, và từ đó có một cuộc sống tình dục thỏa mãn hơn mà không phải làm đủ mọi cách để có ham muốn như ban đầu.
Đa phần chúng ta đều trong quan hệ 1-1 (monogamous), chỉ dựa vào “ham muốn” là một thảm hoạ chực chờ để xảy ra. Sự hấp dẫn của người mới luôn luôn mạnh hơn người cũ. Dựa theo kịch bản của xì trây là coi như tạch. Fanfic, truyện chữ 18+ lại càng không vì chắc chỉ có khoảng 5-10% là giống ở ngoài đời thôi. Sự thật là sex ở ngoài nó lộn xộn, vụng về hơn rất nhiều, cũng như người kia sẽ có những lúc không đẹp, không thơm, làm mình cáu. Chị nghĩ tình dục trong một mối quan hệ xứng đáng nhiều hơn là câu “Thôi hôm nay không có mood” và trách móc “tại sao lúc nào cũng không có mood”.
Cuộc đời đã đủ khổ rồi. Thay đổi lúc nào cũng xảy ra. Khi mình yêu nhau những năm đầu 20, mình là hai đứa trẻ. Khi mình 30 mọi thứ đã khác rồi. Và mình sẽ tiếp tục khác ở 33, 39, 46, 52 vân vân và mây mây. Cơ thể cũng sẽ khác, những thứ mình thích cũng sẽ khác, ý kiến của mình về cuộc đời sẽ khác. Ham muốn cũng vậy thôi, có lúc này lúc kia. Nên nó không phải là vấn đề chính. Vấn đề chính là mình CHỌN làm gì với nó.
Comments